“Giống như tờ 20 đô la kia, dù bị cuộc đời vùi dập, dày vò thế nào, các em sẽ không bao giờ mất đi giá trị của mình.”
Câu chuyện về tờ 20 đô la
Trong hội trường gồm 200 sinh viên, vị giáo sư đồng thời là diễn giả nổi tiếng bắt đầu buổi nói chuyện bằng cách đưa ra một tờ 20 đô la và hỏi: “Ai muốn có tờ 20 đô la này?”
Nhiều cánh tay giơ lên. Vị giáo sư lại nói: “Tôi sẽ đưa tờ 20 đô la này cho 1 người trong số các em. Nhưng trước tiên, hãy để tôi làm điều này.” Nói rồi, ông vò nhàu tờ 20 đô la.
Sau đó, ông lại hỏi: “Ai vẫn còn muốn tờ 20 đô la này?” Vẫn còn rất nhiều những cánh tay đưa lên trong không khí.
“Ồ,” – Vị giáo sư nhìn bao quát một lượt căn phòng và nói: “Vậy nếu tôi làm thế này?” Ông thả rơi tờ tiền lên mặt đất và bắt đầu dẫm giày lên, di qua di lại trên mặt đất.
Đoạn, vị giáo sư nhặt tờ tiền lên – lúc này đã nhàu nát và dơ bẩn – rồi lại hỏi: “Nào, ai còn muốn tờ tiền này?”
Vẫn còn những cánh tay giơ lên trong lớp học.
Bài học cuộc sống về giá trị con người
Tới lúc này, vị giáo sư mới gật gù nói: “Các em thân mến, hôm nay các em đã học được một bài học rất quý báu. Bất kể tôi có làm gì với tờ tiền này, các em vẫn muốn có nó bởi vì bản thân tờ tiền không hề giảm đi giá trị. Nó vẫn là 20 đô la.”
“Nhiều lần trong cuộc sống, các em bị bỏ rơi, bị thất bại, bị rơi xuống bùn nhơ bởi hoàn cảnh bên ngoài và bởi quyết định mà mình lựa chọn. Các em có cảm giác như mình vô dụng. Thế nhưng, dù cuộc đời các em đã, đang hoặc sẽ xảy ra bất cứ chuyện gì, các em sẽ không bao giờ mất đi giá trị của mình.”
“Cũng giống như tờ tiền kia, bất kể bẩn thỉu hay sạch sẽ, nhàu nhĩ hay thẳng thớm, với những người thật lòng yêu thương em, các em là vô giá. Giá trị của cuộc đời mỗi người không phải ở những hành động nhất thời, không phải ở những người họ biết, mà là ở chính con người họ. Đừng bao giờ quên đi điều đó.”